doc truyen me ke con chong

Mời quý vị các bạn cùng thưởng thức audio truyện ma rùng rợn được kể lại qua giọng đọc MC Quàng A Tũn, truyện ma có tên Oan Hồn Mẹ Chồng của tác giả An Yên. Mời quý vị cùng thưởng thức tác phẩm. Giọng đọc: Quàng A Tũn. Tác giả: An Yên. 1 người đang nghe. Cây thương lục còn được gọi là thương lục nhỏ, sơn la bạc, kim thất lương, trưởng bất lão, bạch mẫu kê hoặc dã la bạc. Cây có tên khoa học là Phytolacca acinosa Roxb, thuộc họ thương lục (Phytolaccaceae). Thương lục là cây thân thảo sống lâu năm, cao khoảng 1.5m, thân cây hình trụ, ít phân nhánh, có màu xanh lục Thứ Sáu, 23 Tháng Chín 2022 3:47 CH. saigonnhonews.com. Sự tức giận đang lan rộng khắp đất nước Iran sau cái chết của Mahsa Amini, 22 tuổi, trong lúc bị "cảnh sát đạo đức" giam giữ. "Cái chết cho kẻ độc tài!". Những video mới phát tán lên mạng cho thấy các cuộc biểu Hẹn hò online và tìm người yêu. Vietdate - điểm hẹn hò online, tìm người yêu và nơi henho lý tưởng các bạn đang đi tìm một nửa còn lại của mình. Tìm bạn bốn phương và kết bạn bốn phương thật dễ dàng, nhanh chóng và hiệu quả. About Me. In her medical practice, Dr. Jennifer Chong emphasizes prevention and treats a variety of medical conditions for patients of all ages. Her priority is to provide compassionate care as she works together to improve patients' health and quality of life. Dr. Chong looks forward to building lifelong relationships with her patients and Conjuguer Le Verbe Rencontrer Au Passé Simple. Tôi năm nay 28 tuổi, 6 tuổi mất mẹ vì tại nạn tầu. Đến tận bây giờ, tôi không bao giờ dám đi tầu hỏa, thậm chí, khi ra đường gặp tránh tầu, tôi đều cúi xuống không dám nhìn, bởi nỗi đau lại lù lù hiện đang xem Mẹ kế con chồngVài năm sau bố tôi được mọi người gán ghép cho lấy 1 bà dì họ xa bên mẹ để có người chăm tôi. Bố nói vì bố làm công nhân mỏ đi sớm về muộn, tôi là con gái rất cần có mẹ. Ngày ấy, dì tôi còn trẻ, nhưng cũng rất cưng chiều tôi. Có lẽ, một phần dì rất thương tôi, cũng một phần bởi dì lấy bố tôi nhiều năm không có con, bố lại vắng nhà suốt,... nên tình cảm 2 mẹ con rất quấn quýt. Năm 2000, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn dì tôi đi lao động xuất khẩu mấy năm. Đến năm 2003, bố tôi bị tai nạn và rồi cũng qua đời của tôi lại chất chứa thêm một nỗi buồn...Nhưng, có một niềm an ủi với tôi, đó là người dì đã trở vê, nuôi tôi ăn học. Nhiều năm sau, tôi đã tốt nghiệp đại học, ở lại Hà Nội và lấy chồng, lúc này dì đã “toan về già” với tuổi 45. Chồng tôi là 1 hoạ sĩ sinh năm 36 tuổi, rất cưng chiều vợ. Khi có đứa con đầu lòng, hai vợ chồng bàn nhau đón mẹ vợ lên chăm cháu, tôi cũng tiện chăm sóc dì vì một mình dì ở nhà bởi cứ nghĩ đến cảnh dì lủi thủi ra vào như chiếc bóng ở quê, tôi cũng không thể yên lòng. Vả lại cuộc sống của hai vợ chồng tôi cũng ổn đinh và dần khá giả. Chồng tôi nhận được nhiều hợp đồng vẽ truyện tranh nên đã quyết định mở xưởng vẽ, có khá đông người làm. Vậy là hằng ngày, tôi được tung tẩy đi làm, bà dì giờ vợ chồng tôi đã cho lên chức, gọi với cái tên rất đỗi yêu thương là bà ngoại chăm cháu, nấu cơm, và dọn dẹp xưởng vẽ. Được một thời gian, chồng tôi quyết định chuyển xưởng cách nhà 7km vì lí do anh em họa sĩ hút thu‌ốc l‌á nhiều, ảnh hưởng đến vợ và con. Cách đây 7 tháng, tôi cũng vừa sinh thêm một cậu con trai kháu khỉnh. Cuộc sống tưởng chừng như hạnh phúc với tôi khi có chồng chiều chuộng, chăm sóc, có “bà ngoại” đỡ đần, công việc an nhàn,...Nhưng thật không ngờ, nỗi đau của tôi chỉ là mới bắt ngoái tôi có bầu. Chồng tôi nói chuyển xưởng đi để tôi tĩnh dưỡng. Lần chửa bé thứ hai, tôi rất vất vả vì bị nhau tiền đạo nên phải ở nhà suốt vì đi lại khó khăn. Nhìn thấy “bà ngoại” vất vả vừa chăm con tôi, vừa chăm tôi, lại công việc dọn dẹp bên xưởng tôi thấy áy náy vô cùng. Đôi lúc nghĩ, phải kiếm “ông nào” để bù đắp cho dì nhưng dì lại nói là không muốn đi bước nữa, dì mà lầy chồng thì ai chăm tôi và các con tôi. Tôi cảm động lắm, càng thương dì hơn và nghĩ phải bù đắp cho dì thật thêm Cách Xóa Vĩnh Viễn Tin Nhắn Trên Facebook Từ Cả Hai Phía 2019Về chồng tôi, gần đây, anh ấy thường đi đêm, về hôm, có lần vài ngày không về. Tôi đôi khi cũng nghi ngờ nhưng bà dì trấn an ngày nào cũng gặp và nói vẫn chồng tôi ở xưởng nhiều việc, chứ vẫn ngoan, ăn ngủ đủ không lang tháng nên tôi yên tâm lắm. Đôi lúc, tự nhủ mình đã nghi ngờ linh tinh và tự cười mình. Có điều kì lạ, là cả năm trời từ lúc sinh đến lúc đẻ xong là 6 tháng, vợ chông tôi không quan hệ, chồng tôi bảo kiêng thế cho lành vì tôi sinh nở khó khăn?Hôm con trai đầy 6 tháng, là hôm hai vợ chồng bắt đầu làm “chu‌yện ấ‌y” trở lại. Tôi cảm nhận chồng thật nhạt nhẽo, không chút yêu thương, không chút cảm hứng, nhẽ nào “chuyện đó” chỉ là nghĩa vụ?Tôi mang tâm sự này nói với mọi người, ai cũng bảo tôi sướng quá hóa rồ. Quả thật, tôi rất nhàn tênh dù hai đứa con tôi, đứa trứng gà, đứa trứng vịt đều do bà dì chăm sóc sớm tối. Bà cưng chiều tôi, muốn tôi cần thời gian nghỉ ngơi lấy sức, lấy lại vóc dáng sau sinh, tôi cũng không cho con bú và con ăn ngoài hoàn toàn. Ngày bà chăm ăn, tối cả hai đứa con đều leo lên giường ngủ với bà. Tôi nghĩ đó là may mắn cho mình, nhưng đó lại là điều tôi đau khổ nhất lúc này- hai đứa con không đứa nào theo dì có thai. Tôi phát hiện ra bà có thai trong đợt đi nghỉ mát Cửa Lò vừa rồi. Lần ấy, bà mệt mỏi rồi nôn ọe suốt chuyến đi. Chồng tôi thấy thế trăn trở đi mua bánh mì, mua xoài, mua nước, mua sữa cho bà. Phải nói thêm là bà tuy đã hơn 40 tuổi, nhưng còn trẻ đẹp và không già nua như những người phụ nữ quê mùa hôm ấy, chồng tôi bế con về cho tôi chăm để bà được ngủ ngon. Nửa đêm, chồng tôi trở dậy, bảo đi câu mực. Tôi bận bế con rồi ngủ quên mất. Nửa đêm thẳng cu con ọe ọe, gọi chồng không được, qua phòng bà cũng k thấy bà đâu. Về phòng nựng mãi 2 con mới ngủ vì chúng không quen ngủ với hai con đã ngủ, không hiểu trời xui đất khiến thế nào tôi lại ra ban công đứng ngắm biển. Chiếc xe ô tô gia đình tôi dừng lại ở cửa khách sạn, và tôi nhìn thấy chồng tôi xuống xe, chạy ra cửa bên đỡ bà dì yêu quý của mình xuống, rất tình cảm và ý nhị. Bất giác tôi tê người. Vì không giải thích được nên tôi vào gường nằm giả vờ không biết sau tôi đòi về luôn và bắt để ý bà từ sau hôm đấy. Sáng tôi dậy vẫn đi làm bình thường. Rời nhà, ôi vào ngay 1 tiệm camera mua vài thiết bị theo dõi về tôi lén đặt trong phòng bà dì, một cái tôi đặt dưới gara để xe và vài chỗ khuất trong nhà. Tôi tính sẽ đặt cả bên xưởng của thằng chồng tôi nữa nhưng chưa có dịp. Tối hôm đó, khi tôi giả vờ ngủ còn chồng tôi giả vờ dậy đi vệ sinh. Sau đó, lẻn qua phòng bà dì đang ngủ cùng hai đứa con tôi. Chồng vừa ra khỏi phòng là tôi bật điện thoại xem Camera. Và điều tôi thấy trong camera là điều tôi không bao giờ dám nghĩ đến Chồng tôi và bà dì ôm nhau, rồi hôn nhau, chồng tôi hôn còn vào bụng của của bà dì....Tim tôi thắt lại, nỗi đau này là nỗi đau lớn nhất trong cuộc đời tôi, hai con người yêu thương, hai con người tôi tin cậy, giờ họ đang làm gì trước mặt tôi thế này? Nước mắt tôi trào ra không sao ngăn được, và câu hỏi Tôi phải làm gì cứ trở đi trở lại mà không có lời đáp? Bạn Của Mẹ Kế là một trong những bộ truyện tranh nổi tiếng thuộc thể loại Truyện Màu, Manhwa, Truyện tranh 18+, Adult, Ecchi được đăng tại đây. Truyện tranh Bạn Của Mẹ Kế Stepmother Friends hay còn có tên gọi khác là Mẹ Kế Và Những Người Bạn, kể về Seok Oh, một cậu trai tân mới lớn, "ngậm thìa vàng" ý chỉ là con nhà có điều kiện ah. Nhà ngoài chả có gì ngoài điều kiện thì cậu còn có thêm cả một bà mẹ kế trẻ xinh đẹp, chỉ hơn cậu có 6 tuổi. Sống với mỗi người phụ nữ ấy thôi cũng là một "cực hình" dành cho cậu, làm sao mà cậu kìm nén được khi vây quanh cô còn có một binh đoàn toàn không chân dài thì body hót hòn họt. Chỉ có anh là hiểu rõ anh muốn ở gần cô là vì anh không thể kìm chế được bản thân. Mẹ mất sớm, nhiều năm qua anh cảm nhận rõ sự vất vả và cô đơn của bố, anh biết bố vẫn chờ một câu nói của anh, người bố hết lòng thương yêu con trai vẫn hy vọng con trai mình đồng ý cho mình tái hôn. Nhưng với tính cách của một thanh niên chưa từng trải, anh nhất định không chịu nói ra câu đó, mãi cho đến năm 22 tuổi khi anh nhìn thấy bố anh có tóc bạc, anh mới hiểu là mình đã quá ích kỷ và tàn nhẫn. Khi anh nói với bố, bố anh mắt ngấn lệ nói “Con yêu, con đã trưởng thành thật rồi”. Tối hôm đó, anh và đám bạn vui vẻ kéo nhau vào quán bar, đây là lần đầu tiên anh đến quán bar, tâm trạng vừa hiếu kỳ vừa hoang mang. Sau khi uống một chai bia, anh mới mạnh dạn đưa mắt nhìn một vòng xung quanh. Ánh mắt anh dần bị thu hút bởi một bóng người đang nhảy múa trên sàn. Đó là một cô gái trẻ, đang nhảy vũ điệu la tinh một mình. Cơ thể cô mềm dẻo, vòng chuông bạc đeo trên cổ chân cô phát ra âm thanh theo từng bước nhảy, khung cảnh hữu tình, đầy mê hoặc. Anh cảm thấy tiếng chuông như đang gõ vào trái tim anh từng nhịp từng nhịp một và đã ở cánh cửa trái tim bị đóng kín suốt 22 năm qua của anh… Ánh mắt cô vô tình bắt gặp ánh mắt anh, giây phút đó cô mỉm cười dịu dàng với anh. Anh ngồi ngẩn ngơ, anh muốn đi xuống sàn nhảy hỏi tên cô, hỏi số điện thoại của cô nhưng anh lại sợ mình đường đột quá, lại cũng sợ bị cô từ chối, sợ bị bạn bè cười nhạo. Anh cứ ngồi phân vân như vậy, rồi đột nhiên anh không thấy bóng dáng cô đâu nữa, trong phút chốc anh cảm thấy thất vọng. Anh nghĩ thầm thôi để ngày mai vậy. Và tối hôm đó trong giấc mơ của anh xuất hiện một cô gái, cô gái đó nhảy vũ điệu la tinh không ngừng nghỉ. Ngày hôm sau và hôm sau nữa, cô gái đó vẫn không xuất hiện. Trong lòng anh rất buồn, lần đầu tiên anh hiểu ra có khi chỉ một phút đắn đo trong đời là vĩnh viễn tuột mất cơ hội. Nhưng anh không ngờ nửa năm sau anh và cô lại gặp nhau. Bố anh cuối cùng đã tái hôn, ông không giấu được vui mừng khi nói qua điện thoại “Cô ấy là một người phụ nữ tốt, nghỉ Tết con về nhà sẽ được gặp cô ấy”. Rồi cũng đến kỳ nghỉ Tết, anh ở lại trường thêm vài ngày rồi mới quyết định về nhà. Mở cửa cho anh là một cô gái tầm 25 – 26 tuổi, cổ cao, da trắng, đôi mắt sáng long lanh. Vừa nhìn, anh mừng rỡ nhận ra chính là cô ấy, cô gái nhảy vũ điệu la tinh, cô gái thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của anh. Nhưng tại sao cô ấy lại xuất hiện trong nhà anh với bộ đồ mặc ở nhà? Tiếng bố anh vang lên từ phía sau cô “Đây chính là dì Vân con ạ”. Dì Vân? Phút chốc anh cảm thấy mọi vui mừng và hy vọng vừa có được đều vỡ vụn. Anh nhất quyết không chịu gọi cô là dì Vân, anh không rõ bố anh tại sao lại lấy một cô gái trẻ như vậy, anh càng không hiểu là tại sao một cô gái trẻ trung xinh đẹp như vậy lại lấy bố anh, một người đàn ông đã ngoài 50 tuổi. Những câu hỏi này cứ vướng mắc trong lòng anh tạo thành một nút thắt không thể tháo gỡ, càng không thể nhờ người khác giải đáp được. Cô chăm sóc anh rất chu đáo, giống như tất cả các người mẹ kế khác trên thế giới này chăm sóc con riêng của chồng vậy. Quần áo anh thay ra, cô giặt là phẳng phiu, thức ăn cô nấu hàng ngày đều là những món ăn anh thích, chắc chắn là cô đã hỏi từ bố anh. Anh ăn rất ít, và anh thấy rõ vẻ thất vọng trong mắt cô, nhưng quả thực anh không thể nuốt nổi, anh không có tâm trạng để ăn uống. Mỗi sáng cô đều nhẹ nhàng gõ cửa phòng anh, sau đó bước nhè nhẹ vào đặt một cốc sữa nóng lên bàn cạnh đầu giường anh. Buổi tối anh hay ngồi trước máy tính đến tận đêm khuya, cô nhẹ nhàng hỏi “Tôi làm chút đồ ăn đêm cho cậu nhé”. Từ đó, anh có thói quen ngủ muộn dậy sớm. Ngủ muộn vì đêm cô sẽ làm đồ ăn cho anh, dậy sớm vì có ly sữa nóng mỗi sáng. Khi cô vào phòng anh, anh có thể ngửi thấy mùi hương của cô, luôn là mùi hoa ly thơm dịu. Ánh mắt anh thường dõi theo bóng dáng cô từ nơi này đến nơi khác, khi ánh mắt hai người vô tình gặp nhau, anh bối rối nhìn đi nơi khác. Khi đó anh thấy trong ánh mắt của cô cũng có chút bối rối. Sau khi tốt nghiệp, anh về làm ở công ty của bố anh. Bố anh rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, ông có người vợ trẻ đẹp, dịu dàng, có cậu con trai khôi ngô tài giỏi, chỉ duy nhất có một điều ông không hiểu là tại sao con trai mãi không thấy yêu ai. Trong công ty có rất nhiều cô gái trẻ đẹp, họ đều có tình ý với anh, nhưng anh lại không thích ai, cứ hết giờ làm là về nhà, lặng lẽ như cái bóng, không giống với tính cách của thanh niên thời nay. “Đã đến lúc con trai phải có người yêu rồi”. Bố nói với người vợ trẻ của mình trong bữa cơm. Cô cười và nói “Đúng đó, hay là có nhiều người theo đuổi quá nên cậu không biết chọn ai?”. Trái tim anh nghẹn lại, anh ngẩng mặt lên khỏi bát cơm, lại bắt gặp ánh mắt của cô, anh bối rối cầm muôi múc canh nhưng luống cuống lại làm đổ bát canh. Ngàn lần hạnh phúc, trăm nỗi dày vò, đời này kiếp này, đây là lần đầu họ ở bên nhau và cũng là lần cuối Ảnh minh họa Tối hôm đó, khi cô mang trà vào cho anh, cô hỏi anh muốn tìm bạn gái như thế nào. Anh nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, và nói “Tôi muốn tìm một cô gái biết nhảy vũ điệu la tinh, tôi chỉ gặp cô ấy có một lần nhưng không sao quên được cô ấy”. Người cô run lên, anh đột nhiên quay người lại, ôm chầm lấy cô, cô gục đầu vào lòng anh, anh cảm nhận được nước mắt cô thấm ướt ngực áo anh. Một lúc sau, cô lùi ra cửa, giọng run run nói “Tôi có một cô em họ, mọi điều kiện đều rất ổn, tôi sẽ giới thiệu cho cậu nhé”. Sau đó em họ cô, Thu Hà đã trở thành bạn gái của anh. Thu Hà quả thực là một cô gái tuyệt vời, không chỉ xinh đẹp mà cô còn biết cách ăn mặc hợp mốt, nhiệt tình, hay nói hay cười. Sau khi gặp, cô rất thích anh và cô bắt đầu tự cho mình là bạn gái của anh, thi thoảng cô lại xuất hiện trong phòng khách nhà anh. Nếu với tư cách là người yêu thì rõ ràng là anh quá lạnh nhạt thờ ơ, nhưng Thu Hà không phải là cô gái tinh tế nên cô không bao giờ trách móc gì về thái độ của anh, hai người họ cứ bên nhau như vậy. Vì có sự xuất hiện của Thu Hà nên anh cảm thấy cuộc sống thoải mái hơn rất nhiều, anh có thể ngồi bên cạnh cô, cùng cô xem ti vi nghe nhạc một cách tự nhiên mà không để lộ ra ý đồ thật của mình. Khi cô ở trong bếp một mình, anh có thể mượn cớ uống nước, rửa hoa quả để đi ra đi vào bếp, mạnh dạn ngắm nhìn cô. Khi cô quay đầu lại, ánh mắt của anh không hề lẩn tránh, anh không còn sợ người ngoài nhìn sẽ nhận ra có gì đó không bình thường nữa, anh nhìn cô thì đã sao? Cùng chung sống dưới một mái nhà, làm gì chẳng có lúc vô tình đụng chạm vào nhau, hơn nữa anh đã có bạn gái. Bạn gái của anh xinh đẹp gợi cảm, lúc này đang ngồi ở ngoài phòng khách nhà anh kìa. Chỉ có anh là hiểu rõ anh muốn ở gần cô là vì anh không thể kìm chế được bản thân và muốn được ở gần cô gái mà anh thích. Cô cũng hiểu điều đó, cô bất giác đỏ mặt, khi anh đi ra đi vào trong căn bếp chật hẹp, cơ thể hai người không tránh khỏi có lúc chạm vào nhau, họ cảm nhận được cơ thể của người kia run lên và có chút thích thú, dù vậy sự thích thú đó cũng không thể làm họ quên đi sự tuyệt vọng. Một hôm bố anh phải đi công tác xa nhà, trước khi đi ông nói với anh “Bố không ở nhà mấy ngày, con gọi Thu Hà đến ở cùng với con hoặc ở cùng dì Vân cho vui”. Anh suy nghĩ về lời bố dặn, tại sao lại phải gọi Thu Hà đến ở cùng mình chứ? Anh vốn không cần đến sự hiện diện của Thu Hà bên cạnh mình. Trong ngôi nhà này, lần đầu tiên chỉ có anh và cô. Một người đàn ông và một người đàn bà trẻ, nhưng người đàn ông đó lại là con của chồng cô, cô là mẹ kế của người đàn ông đó. Cô vào phòng mình từ sớm, cả buổi tối không có bất kỳ tiếng động gì. Anh nằm trên giường, xoay qua xoay lại mà không ngủ được và anh cứ nằm trằn trọc như vậy cho đến tận sáng. Trước mắt anh cứ xuất hiện tiếng chuông bạc trên cổ chân cô, từng nhịp từng nhịp gõ vào trái tim anh. Hơi thở của anh trở nên dồn dập, anh cảm giác đầu mình sắp nổ tung. Anh đứng trước cửa phòng cô, giơ tay lên rồi lại bất lực hạ tay xuống, anh lao vào nhà tắm, dùng nước lạnh xối ướt từ đầu đến chân. Nhưng khi anh bước ra khỏi nhà tắm không một mảnh vải trên người, anh khựng người lại, cô mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh, đang ngái ngủ đi từ trong phòng ra, đường cong cơ thể cô hiện rõ trước mắt anh. Giây phút đó, trong mắt anh chỉ có cô và nụ cười duyên dáng của cô. Anh ôm lấy cô bằng sức mạnh của một người đàn ông, anh điên cuồng hôn cô tới tấp, lúc đầu cô sợ hãi, rồi sau đó cô bắt đầu nhiệt tình đáp lại anh. Họ quấn lấy nhau, lăn lộn trên sàn nhà, môi cô run run hôn lên khắp cơ thể anh, khi cơ thể hai người hòa vào nhau, họ cùng khóc… Ngàn lần hạnh phúc, trăm nỗi dày vò, đời này kiếp này, đây là lần đầu họ ở bên nhau và cũng là lần cuối. Đêm nay, họ nằm ôm nhau, vương vấn không rời, như muốn yêu nhau trọn cuộc đời này. Khi ánh sáng ban mai đầu tiên xuất hiện, cô ngồi dậy, chậm rãi mặc quần áo. Anh ôm lấy cô từ phía sau và nói “Anh không muốn em đi”. Cô quay đầu lại cười nói “Đừng ngốc vậy, với em chỉ một đêm nay là em đã mãn nguyện rồi, sau này em sẽ sống hạnh phúc, ông ấy rất tốt với em, rất yêu em…”. Cửa đóng lại, anh thấy mặt mình lành lạnh, anh đưa tay lên vuốt mặt thì thấy toàn là nước mắt. Bố anh về, nhìn thấy Thu Hà ở trong nhà, ông rất vui vẻ và yên tâm. Ông nói “Các con có muốn đi nước ngoài không? Bố cho hai đứa đi Paris nhé”. Thu Hà vui mừng hoan hô “Được ạ, được ạ. Bác thật tuyệt vời”. Ngồi trên máy bay, Thu Hà đột nhiên hỏi anh “Anh đã từng yêu em chưa?”. Anh nhìn cô, cô cười nói “Công cụ, không phải vậy sao? Em chỉ là công cụ của anh, còn anh là công cụ của em. Đi Paris chính là mục đích của em, sau khi đến Paris anh có thể chia tay em”. Thu Hà đã nhìn rõ tâm can anh, lẽ nào bố anh lại không nhận ra sao? Anh nhớ lại đêm hôm đó, trong lòng thấy chua xót, đời người có nhiều thay đổi bất ngờ vậy sao, mơ ước về tình yêu rất nhiều nhưng cuối cùng chỉ một đêm đã là đủ cho cả một đời.

doc truyen me ke con chong